Archive | 14/05/2013

’’THƠ… THỐI’’ ?!

’’THƠ… THỐI’’ ?!

Lê Xuân Quang 

Tạp bút

.

Nhân đọc bài đi trên báo Tiền Phong và các bài trên mạng xã hội, bài viết của Hiệu Minh, sụ kiện động trời của Hàng không Việt nam – Người đẹp Lý Nhã Kỳ vào buồng cùng tốp lái suýt gây tai họa kho máy bay và hành khach…Tôi lục tìm trong trí nhớ…và đã tìm thấy bài viết cách đây 7 năm (2006 – 2013) về viêc TGĐ Hàng Không VN – (nghe đồn thuộc hạ của TBT Nông Đức Mạnh) – điều hành , hành xử nghênh ngang, vô trách nhiêm, bất chấp luật lệ làm thất thoát hàng chục triệu USD cho công quỹ, bị tòa án quốc tế truy cứu một vụ kiện…, để cho tổ lái ’’ngủ’’ trong khi lái máy bay đi Berlin (Đức)… rồi TGĐ vẫn được ’’hạ cánh an toàn’’. Đến hôm nay các thuộc hạ của TGĐ HKVN lại theo gót các tiền bối: Súyt gây họa cho nhà nước và nhân dân mà vẫn được bao che, nương nhẹ …(theo Hiệu Minh trong bài viết đã đi…). Phải chăng đây là căn bệnh trầm kha hết thuốc chữa của HKVN(VNA) và lũ ’’con đẻ lêu lổng, phá gia chi tử’’ – xí nghiệp Quốc doanh bất hảo của’’ông bố’’ – Già nua, lẩm cẩm, bất lực!
Tiếp tục đọc

Nhiều tác phẩm của nhà thơ Bùi Minh Quốc không được cấp phép xuất bản

KÍNH GỬI BAN CHẤP HÀNH HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM

 CÙNG TOÀN THỂ ĐỒNG NGHIỆP HỘI VIÊN VÀ BẠN ĐỌC

Từ năm 2006 đến năm 2012, tôi có 6 bản thảo gửi đến nhà xuất bản Hội nhà văn đề nghị đọc duyệt và cấp giấy phép để tác giả tự bỏ tiền tự in tự bán theo phương thức gọi là hợp đồng liên kết xuất bản, một cách làm phổ biến lâu nay đối với đông đảo người viết văn nước ta.Nhưng trong năm 2012, tôi chỉ được NXB Hội nhà văn cấp duy nhất một giấy phép cho tập thơ “Trinh thiêng”.Các bản thảo còn lại gồm “Mẹ Việt Nam” (thơ), 2/-“Nâng niu” (thơ), 3/- “Trói và cởi, và…” (văn), 4/- “Tỷ phú mặt buồn” (tiểu thuyết), 5/- “BI KỊCH CỦA CÁCH MẠNG VÀ HÀNH ĐỘNG CỦA CHÚNG TA” (văn) vẫn không nhận được hồi đáp của NXB mặc dù tôi đã gặp trực tiếp rồi gọi điện và gửi thư thúc giục nhiều lần. Tiếp tục đọc

Tản mạn về Trường Sa, Hoàng Sa và dân chủ phẳng

Có một comment gửi vào bài Lý Nhã Kỳ từng vác gậy đánh đồng nghiệp? Xét nội dung thấy bình luận vào bài này là không phù hợp với bài viết nên không cho hiện. Tuy nhiên, bỏ đi cũng tiếc…

Tản mạn về Trường Sa, Hoàng Sa và dân chủ phẳng

Mất hay còn Trường Sa cũng giống như mất hay còn Hoàng Sa mà thôi. Với tôi chẳng được gì hay mất gì cả. Chẳng có gì ảnh hưởng đến tôi. Họ bán, họ cho, họ làm ngơ cho nước ngoài xâm chiếm cũng như nhau mà thôi.

Nếu giỏi, hãy lên ngồi ghế quyền lực đó mà làm. Tất nhiên ngồi được vào ghế đó là khó, cực khó và thậm chí là vô cùng khó. Có vài cái ghế mà có hàng chục triệu người thèm muốn. Người ta đã giành và ngồi được vào ghế đó chứng tỏ họ giỏi hơn mình (!), vì thế họ được quyền làm các thứ họ muốn. Họ làm hay thì dân được nhờ, họ làm dở thì dân phải chịu. Mình kém hơn, không tranh được ghế đó thì hãy cam chịu đi, lớ ngớ nó đánh cho vỡ đầu đấy.
Trong chính trị chẳng có gì là bình đẳng hay “dân chủ phẳng” đâu, làm gì có chuyện cá mè một lứa. Ở ta hay ở Tây đều vậy cả thôi. Có thể có “dân chủ phẳng” ở 1 không gian hẹp nào đó, trong 1 tổ chức nhỏ nào đó mà thôi. Đôi khi trong gia đình chỉ có vài người còn chưa có được dân chủ huống hồ cả xã hội hàng chục triệu người. Thử hỏi trong 1 gia đình có 3 thế hệ, sự dân chủ có ở mức độ nào, công việc nào hay là dân chủ trong tất cả mọi điều? Liệu có để đứa cháu cùng ngồi tranh luận mọi việc với cả bố mẹ hay bàn chuyện lớn với cả ông bà không?

Nếu ai đó thấy khó chịu quá vì thiếu dân chủ (theo cách nghĩ của mình) thì hãy làm cách mạng đi, giành ghế quyền lực đi! Nếu không làm được thì ra đi đi, đi đến chân trời mới dân chủ hơn, dễ chịu hơn mà sống. Xin mời.
Còn nếu không làm được điều đó nữa thì hãy chấp nhận thân phận đi cho lành. Lo cơm áo gạo tiền hàng ngày cho vợ cho con thôi. Cả mấy chục triệu người họ như vậy thì mình xấu hổ gì. Tránh voi chẳng xấu mặt nào, hoặc tránh cướp cũng chẳng ai chê.

.

Dư luận viên Hà Nội (Tam Đảo)

15/5/13: Đã sửa lại nội dung theo yêu cầu của người viết comment