Lời thương từ bà quả phụ Ngụy Văn Thà

Lời Tác Giả: Chỉ còn đúng một ngày nữa là tròn 39 năm ngày Hoàng Sa bị quân xâm lược Trung Quốc cưỡng chiếm. Ngày 19/1/1974 đó đã được đánh dấu bằng một trận Hải Chiến Hoàng Sa oanh liệt giữa Hải Quân VNCH với quân Trung Quốc xâm lược. Do phía Trung Quốc có lực lượng đông, chuẩn bị kĩ lại được Hoa Kỳ bật đèn xanh và Miền Bắc làm ngơ, nên Hải Quân VNCH đã thất bại! Nhưng tấm gương chiến đấu dũng cảm và xả thân vì Tổ Quốc của các chiến sĩ ta thì muôn đời sau sẽ được lịch sử ghi danh.

Đặc biệt trong trận Hải Chiến Hoàng Sa đó, Thiếu Tá HQ Ngụy Văn Thà, Hạm Trưởng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ 10 đã mưu trí dũng cảm hạ gục được hai chiến hạm 389 và 396 của bọn Trung Quốc xâm lược. Nhưng HQ 10 cũng đã bị hư hỏng nặng, nhiều chiến sĩ hi sinh và bị thương trong đó có Đại Úy Hạm Phó Nguyễn Thành Trí. Lúc đó, Hạm Trưởng Ngụy Văn Thà đã quyết định chiến đấu đến giọt máu cuối cùng và các anh đã tiếp tục nã đạn vào các chiến hạm của TQ. Cuối cùng các anh đã bị chết chìm cùng Hộ Tống Hạm Nhật Tảo HQ 10 vào lúc 14 giờ 52 phút ngày 19/1/1974, tức ngày 27 tết Giáp Dần! Quân ta đã có 74 chiến sĩ hi sinh anh dũng.

Nhân dịp này, tôi xin trân trọng gửi tới quý vị độc giả gần xa một bài viết để tưởng nhớ Thiếu Tá HQ Ngụy Văn Thà phỏng theo lời kể của bà quả phụ Ngụy Văn Thà, bà Huỳnh Thị Sinh nay vẫn còn sống tại Sài Gòn cùng các con cháu.

LỜI THƯƠNG TỪ BÀ QUẢ PHỤ NGỤY VĂN THÀ

(Phỏng theo lời kể của bà Huỳnh Thị Sinh)

Anh ơi nhớ chăng?
Hôm đó ra đi anh đã quay về mấy bận
Nói đang sửa tàu hư, rồi anh gọi em hoài!
Từ chung cư Nguyễn Kim ngó xuống nhìn
Em đã thấy anh xách va li quay lại
Và gọi với lên “Tàu còn sửa đến mai!”
Nhưng tàu sửa xong ngay và anh đi, đi mãi
Đi đến tận bây giờ rồi ở mãi “Chốn Bồng Lai”!

Em đã quen với những cuộc ra đi như vậy
Nay Vũng Tàu, Nha Trang mai Đà Nẵng, Hoàng Sa
Được ở nhà mươi hôm anh chăm sóc ba con gái
Đứa chín tuổi, đứa sáu năm còn bé út lên ba

Các con cũng đã quen với những chuyến xa ba
Nên mỗi lần chia tay không đứa nào dám khóc
Chỉ bé lớn một lần ngồi cầu thang lau nước mắt
Bị bé út “lêu lêu” làm chị nó phải cười xòa

Nhưng cái lần cuối này anh đi em thấy điềm rất lạ
Anh đứng dưới sân nhìn lên mắt như đẫm lệ nhòa
Anh đi rồi làm suốt đêm em không sao chợp mắt
Vì có tin quân mình đang đụng giặc tại Hoàng Sa!

Chiều hôm sau tin báo về
Anh đã bị giặc bắn chìm cùng tàu HQ10 – Nhật Tảo!
Sau khi đã phá tan hai chiến hạm của giặc Tàu
Nhưng trừ con lớn, hai đứa sau vẫn không hề hay biết
Ngày nào chúng cũng ngồi chờ: “Ba của chúng con đâu?”

Em khôn xiết khổ đau tháng ngày ngồi ngóng đợi
Và hy vọng thời nay Trời còn có phép màu
Giúp kéo tàu Hộ Tống Hạm lên đưa anh về một buổi
Thăm lại các con thơ cho chúng vợi buồn đau!

Anh ơi!
Ba mươi chín năm rồi! Anh đã tròn tuổi bảy mươi
Các con của chúng ta nay cũng đã thành gia thất
Nhưng em không thể nào tin là anh yêu đã mất
Vì đêm nào em cũng nghe tiếng anh gọi: “Em ơi!”

Khi đươc trở về trời, ai cũng cần nấm đất
Để vợ con ngày tết, ngày mất còn có chỗ cắm nhang
Nay anh nằm dưới biển sâu nơi giặc Tàu cưỡng chiếm
Ba mươi chín năm trời hồn xác dạt lang thang!

Không có anh nhưng vì còn các con, em phải sống!
Rồi bán dần thứ nọ thứ kia để nuôi chúng trưởng thành
Nay nhà ở cũng đang phải chờ, mấy năm liền thuê trọ
Nên chưa có chỗ đặt bàn thờ để treo ảnh của anh!

Anh Thà ơi!
Em nhớ lắm ngày xưa mỗi lần về nghỉ phép
Anh đưa cả bốn mẹ con em tới phố Nguyễn Tri Phương
Ăn ốc luộc chấm mắm gừng mồm út cay bật khóc
Anh cười hiền ôm dỗ con ngó phụng phịu mà thương!

Ôi ước gì em và các con được một lần ra đảo
Để thả 74 vòng hoa tang trên biển cả bao la
Nguyện cầu hương hồn 74 các anh được về quê ăn tết
Để các anh thôi bị giặc Tàu xéo dày giữa Hoàng Sa!

Đến mùa bão, ngư dân ta hay vào Hoàng Sa lánh nạn
Vẫn thường bị quân Trung Quốc đuổi ra giữa biển khơi
Hồn các anh có thiêng xin hãy cứu đồng bào gặp nạn
Vì dân Việt Nam mình còn khổ lắm, các anh ơi!

Ôi giá em đưa được anh về Trảng Bàng như anh từng ao ước
-Nếu anh hi sinh, xin em để xác anh được về lại quê nhà!
-Để được nằm gần má, gần ba, gần ông bà nội ngoại!
Có ai ngờ xác anh nay trôi dạt mãi Hoàng Sa!

Em không dám mơ các anh sẽ được vinh danh, tạc tượng
Mà chỉ ước biển đảo quê hương không còn giặc xâm lăng!
Cho đất nước bớt lầm than, dân thôi phải bị lao tù oan trái
Để Hoàng Sa sớm trở về Đất Mẹ Cửu Long Giang!

Hà Nội, 18/1/2013

Ts. Đặng Huy Văn

25 thoughts on “Lời thương từ bà quả phụ Ngụy Văn Thà

    • Cám ơn Tường Thụy.một bài thơ rất hay,dung dị,quê hương mà đi vào lòng người rất nhẹ nhàng nhưng đầy sâu nặng.thơ không lên gân,dao to búa lớn như “đại bồi bút ” Tố Hữu.T-Thụy không hô khẩu hiệu như khóc Stanin “thương Cha,thương mẹ,thương chồng.Thương mình,thương 1 thương ông thương 10…” Nhiều người chỉ thương khóc chồng đả đủ ngất xỉu rồi,chỉ cần “thương Ông” tới 2 là có thể “đứt bóng” đi luôn,còn đâu sống để thương Ông tới 10..như vậy có thể Chết tới 3 đời mới thương được như Tố Hữu.

      Tuy không dao to búa lớn.Nhưng tôi biết nhiều người đọc bài thơ này đã khóc.Chính tôi cung rơi nước mắt.nhất là đọc vào ngày 19-01 hàng năm.Khóc vì sự hy sinh không so đo tính toán của những người lính VN “quanh năm chỉ lo cày cuốc” hoặc chỉ biết làm thơ,dạy học,kinh doanh hoặc nghiên cứu sản xuất cho dân Giàu,Quốc gia hùng mạnh.Nhưng với kẻ thù xâm lược họ sẵn sàKhócg hy sinh để bảo vệ non sông,bờ cõi.Khóc vì cho tới nay còn có kẻ vong ân bội nghĩa coi họ như “kẻ thù” vì họ dám chống TQ anh em của Đảng CS VN.

      Hận thù chỉ làm yếu đất nước và có lợi cho kẻ thù xâm lược.Dù Đảng CS hiện đang cố tình dùng mọi thủ đoạn đê tiện để chia rẽ dân ta với cái mũ “phản động” hay ‘tàn quân” Ngụy.Chúng ta đừng mắc mưu chúng mà để bọn TQ cướp quê hương,tổ quốc ta…

  1. Xin kính tặng bài hát sau đây (đang bị Đảng và nhà nước ta cấm ngặc nghèo tại Việt Nam vì “16 chữ vàng và 4 tốt” với các đồng chí CS Trung Hoa) cho các chiến sĩ VNCH đã hy sinh tại Hoàng Sa năm 1974 và các anh bộ đội CHXHCNVN đã hy sinh tại Trường Sa năm 1988 chống bè lũ bá quyền Trung Cộng.

    Hãy Lên Tiếng Mà Đừng Im Tiếng
    Tác giả: nhạc sĩ lão thành Anh Bằng (quê quán gốc Thanh Hóa)
    Hãng nhạc: Asia, Mỹ
    Hòa Âm: nhạc sĩ Trúc Hồ

    Trường Sa là máu của ta,
    Hoàng Sa là thịt của ta,
    Đất nước ta là xương là máu ông cha để lại,
    Quân bành trướng đừng mong xâm lấn,
    Kia còn bao mồ chôn quân Tống,
    Hỏi quân thù hỏi quân thù còn nhớ hay không?.

    Việt Nam nòi giống LẠC LONG
    Cùng nhau thề nguyện đồng tâm,
    Quyết đứng lên dựng xây tổ quốc thân yêu trường tồn.
    Không để đất vào tay quân cướp,
    Dân tộc ta vùng lên anh dũng, sống oai hùng sống kiên Cường đòi lại biển Đông.

    ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG khi quân thù vào cướp Quê Hương, đoàn kết lại tiêu diệt bá quyền thâm độc vô biên…
    ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG khi quân thù giết hại dân ta
    Dòng máu Việt đã đổ chan hoà trên biển nước ta…

    ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG
    ĐỪNG IM TIẾNG MÀ PHẢI LÊN TIẾNG

    • Nghe nhạc phẩm Hãy Lên Tiếng Mà Đừng Im Tiếng trên YouTube:

  2. Pingback: -Lời thương từ bà quả phụ Ngụy Văn Thà « ttxcc6

  3. Pingback: Tin thứ Bảy, 19-01-2013 « BA SÀM

  4. Biết nói gì đây ?
    xin cãm ơn ,và tôi đang ở Boston vẫn đốt nén nhang thờ phượng ,

  5. Pingback: Lời thương từ bà quả phụ Ngụy Văn Thà | CHÂU XUÂN NGUYỄN

  6. Pingback: LỜI THƯƠNG TỪ BÀ QUẢ PHỤ NGỤY VĂN THÀ « CÂU LẠC BỘ NHÀ BÁO TỰ DO

  7. Bác Thụy có bài thơ hay, cảm ơn bác, qua đây, xin kính chúc bà quả phụ Huỳnh Thị Sinh cùng gia đình và các cháu mạnh khỏe.

    Tưởng nhớ Ngụy Văn Thà cùng 73 đồng đội
    Ai có thể quên nhưng Tổ Quốc sẽ không quên
    Rồi Đất nước sẽ vinh danh, tạc tượng
    Vì Hoàng Sa là của nước Việt Nam!

      • Ừ nhỉ, em thấy bác làm thơ cũng rất hay nên không đọc đến dòng cuối cùng, vậy cảm ơn bác Huy nữa.
        Kính chúc bác Thụy và gia đình mạnh khỏe nhé, nhất định em sẽ có dịp gặp bác ở Hà Nội.
        Kính!

  8. Xúc động lắm, thương lắm….Nỗi đau chưa bao giờ nguôi ngoai.
    Liệu chúng ta làm nên làm gì cho gia đình bà quả phụ của Liệt Sĩ Ngụy Văn Thà hả các bác???? Mong các bác lên tiếng.

    • Theo tôi là ta nên góp tiền để bác có một căn hộ chung cư chẳng hạn, chẳng hạn bác Nguyễn Tường Thụy đứng ra tổ chức.

      • Tôi rất tán thành ý kiến của anh Nguyễn Hữu Quý! Chúng ta phải thể hiện lòng kính trọng bằng hành động thiết thực, tuy chúng ta còn nghèo nhưng góp gió thành bão, nhất định sẽ làm được!

        Năm ngoái, trong bài “Vong thư từ Quần Đảo Hoàng Sa” đăng trên nguyentrongtao.org, tôi đã nêu lên ý kiến này nhưng vì “cái sổ hưu” nên các bà con còn ngại. Thậm chí con trai tôi còn nói, “vì bài viết này, người ta đã có thể cho bố đi nghỉ mát ở “Nhà Nghỉ Ba Sao” rồi, bố lại còn hô hào đóng tiền à?

        Năm nay, sau khi báo Thanh Niên và TP Đà Nẵng viết bài và triển lãm về Hoàng Sa thì chắc có thể làm đươc, anh Thụy ạ! Riêng tôi, nay đã sang tuổi “cổ lai hy” nên có đi “nhà nghỉ Ba Sao” thì chỉ khổ dăm bữa nửa tháng là quy tiên thôi, nên tôi có thể chịu được, anh ạ!

      • Hi hi, bác Đặng Huy Văn, Bác đi Ba Sao thì em thuê nhà trọ gần đó nuôi bác. 🙂
        Tất cả các ý kiến hợp đạo lý, khi manh nha nhiều người còn sợ thậm chí bị đe dọa hay bị đàn áp nhưng trải qua thời gian sẽ được nhiều người công nhận, kể cả từ phía chính quyền. Em tin rằng chính nghĩa, đạo lý tất thắng.

  9. Tui rơi nước mắt khi đọc bài thơ này, địa chỉ của bà Sinh và gia đình ở đâu vậy các anh chị ơi

  10. Pingback: Anhbasam điểm tin thứ Bảy, 19-01-2013 « doithoaionline

  11. Pingback: Lời thương từ bà quả phụ Ngụy Văn Thà « doithoaionline

  12. Giá mà có được ảnh của thiếu tá Ngụy văn Thà để post kèm với bài thơ này!

  13. Pingback: ***TIN NGÀY 19/1/2013 -Thứ Bảy « ttxcc6

  14. Pingback: Tin thứ Bảy, 19-01-2013 | Dahanhkhach's Blog

  15. Pingback: Anhbasam Điểm Tin thứ Bảy, 19-01-2013 « doithoaionline

  16. Pingback: NHẬT BÁO BA SÀM : TIN THỨ BẢY 19-1-2013 « Ngoclinhvugia's Blog

  17. Pingback: Lượm tin tức | Dahanhkhach's Blog

Đã đóng bình luận.